Trong những ngày cuối cùng của năm 2018, một cuộc gặp gỡ trên sóng truyền hình giữa những “siêu anh hùng” với nhau. Một “trận đấu trong mơ” của đội tuyển bóng đá và em bé 4 tuổi diễn ra chỉ vài giờ đồng hồ trước trận chung kết AFF Cup.
Cuộc gặp gỡ cuối năm của những siêu anh hùng
Tất thảy chúng ta đều may mắn, vì chúng ta được sống mà không bị bệnh tật đe doạ. Nhưng Tom thì không thế. Em phải chiến đấu vì sự sống, từ khi mới 2 tuổi rưỡi. Bé Tom được xác định ung thư não khi 33 tháng tuổi. Khối u nằm ở phía sau gáy, trên cột tủy sống, vị trí nguy hiểm nhất. Cho đến giờ, Tom đã trải qua 16 lần xạ trị và 2 ca phẫu thuật lớn để tiếp tục hành trình sống đầy lạc quan và nghị lực của mình.
Mẹ Hà nhận xét Tom là một em bé “ghê gớm”, tình cảm và nhiều sở thích. Tom thích nhạc Hàn Quốc đang thịnh hành hiện nay, thích gặp chú Isaac, chú Sơn Tùng MTP. Đặc biệt, trong những tháng ngày chiến đấu với ung thư, ở ngoài hành lang bệnh viện, Tom vẫn chơi bóng bằng nụ cười và tất cả tin yêu của mình.
“Việt Nam vô địch, bé Tom khẳng định. Tất cả chúng tôi, những chiến binh, những người đàn ông đã khóc vì câu chuyện của Tom…”.
Cho những ngày cuối cùng của năm 2018, một cuộc gặp gỡ trên sóng truyền hình giữa những “siêu anh hùng” với nhau. Một “trận đấu trong mơ” của đội tuyển bóng đá diễn ra chỉ vài giờ đồng hồ trước trận chung kết AFF Cup. Những Quang Hải, Văn Hậu, Bùi Tiến Dũng, Đức Chinh – các tuyển thủ Việt Nam đã nhận lời tham gia chương trình Điều ước thứ 7 để cùng thực hiện hoá một trong những giấc mơ bé nhỏ của em Tom.
Nghe chuyện của Tom, nhiều người trong trường quay đã khóc. Hà Đức Chinh – chàng trai tưởng như “tưng tửng”, vui vẻ nhất cũng khóc…
Nhưng trên hết, đằng sau những giọt nước mắt xúc động là niềm vui thoả nguyện ước của Tom. Cậu bé 4 tuổi thông minh, hoạt bát là một hình ảnh tiêu biểu của việc con người ta có thể chiến đấu thế nào với bệnh tật, vẫn vui cười, vẫn lạc quan, vẫn yêu bóng đá. Các tuyển thủ là những chiến sĩ trên sân cỏ. Họ cũng chiến đấu, họ vượt qua các đối thủ, và khi cậu bé chiến đấu vì cuộc sống, các chàng trai đá bóng chiến đấu vì Cúp vàng. Họ truyền cảm hứng cho nhau. Họ đã gặp nhau, cho một “điều ước” truyền cảm hứng mạnh mẽ đến tất cả chúng ta.
Những anh hùng ngoài sân cỏ và trong đời thực.
Bóng đá của con
“Bóng đá của con!” – chị Hà (mẹ Tom) xúc động viết.
Đây thật sự là món quà quá sức hình dung và ekip chương trình đã bí mật đến phút cuối cho con, ngay cả mẹ con cũng chỉ nghĩ con sẽ được VTV ghi hình cho 1 mục tin nào đó vài ba phút trên Cafe sáng hoặc Cuộc sống thường ngày. Đến khi nhìn thấy những chiếc áo đỏ mang tên Điều ước được các chú cầu thủ mặc khi đến thăm con mới hiểu chính là Điều ước thứ 7. Tất cả những sự bất ngờ dành cho con mấy ngày qua đều thuộc kịch bản chương trình mà con và mẹ con không biết.
Sẽ là 1 kỷ niệm rất đẹp đối với con, và là 1 niềm vui không chỉ cho con mà cho cả bố mẹ và gia đình. Cảm ơn các chú đã giành 2 tiếng quý giá vô cùng để “mang niềm vui cho Tom”. Làm sao tin trong lúc “giới nghiêm” thế này mà các chú vẫn ngay lập tức nhận lời gặp con, cùng chơi đùa với con, và đó chỉ có thể là yêu thương nhiều lắm.
Chú Quang Hải nói: “Em nhìn Tom và thấy em của hơn mười năm trước, lúc đó cũng nhỏ và mê bóng vô cùng”.
Cảm ơn VTV & các cô chú đã tăng hết tốc độ, thậm chí chỉ còn ngủ 2, 3 tiếng/ngày, nửa đêm vẫn cắt dựng miệt mài, dành rất nhiều thời gian công sức bên con có khi chỉ ghi vài hình/buổi.
Cảm ơn chú Kim và SCI đã là khởi duyên với bộ ảnh 24h của Tom để con có những niềm vui mới.
Con là 1 em bé mê bóng đá. Và có bao nhiêu những trái tim Việt Nam cũng đều đang hướng về trái bóng như con, đặc biệt với khoảnh khắc hôm nay.
Tom được tham gia chơi bóng cùng các cầu thủ. Ảnh: Điều ước thứ 7.
Cứ nghĩ buổi gặp ngày hôm nay để các anh hùng của chúng ta có thể tiếp thêm sức mạnh cho cậu bé dễ thương này vượt qua căn bệnh. Nhưng bản thân là một khán giả xem buổi gặp ấy, tôi thật sự đã nghẹn ngào khi nghị lực và ý chí của cậu bé này quá lớn. Nhìn nụ cười hồn nhiên cùng với cách ứng xử tinh nghịch lanh lẹ, cậu bé 4 tuổi ấy như truyền lửa thêm cho các cầu thủ trẻ của chúng ta thêm mạnh mẽ để bước vào cuộc chiến sắp tới. Tôi vẫn nhớ hoài gương mặt của mẹ Tom khi nhìn Tom cười và cả cái cách người phụ nữ đó nói về căn bệnh và quãng đường mạnh mẽ của con, cái cảm giác nghẹn ngào vì hạnh phúc nhưng không bao giờ rơi nước mắt, người phụ nữ đó kìm hết nước mắt lại và kể lại điều phi thường mà con trai mình vượt qua. Không chỉ tôi mà chắc các bạn cũng sẽ mong muốn Tom khỏe mạnh và thực hiện ước mơ ” gạch đầu dòng đầu tiên” là trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp và ăn mừng ” phong cách Văn Thanh”. Tôi tin rồi kì tích sẽ xuất hiện với những người tốt.
Nguồn: Minh Phương